Nghe gần xa tiếng ân tình vang vọng
Trăng rừng khuya ngơ ngẩn giữa đồi cao
Gió đã dẫn mây sầu vào cơn mộng
Vòng tay mơ ôm trọn một trời sao
…
Cung đàn ấy nỉ non gieo song nhạc
Tận đầu non góc biển cũng bâng khuâng
Thương chưa trọn vấn vương tìm hơi thở
Thu về đây sưởi ấm những mùa trăng
TVH
Sương khói ngày xưa
Hồn thục nữ vướng đôi hài thần thoại
Thân ngọc ngà hiển lộ nét kiêu xa
Mảnh băng trinh trôi dạt giữa Ngân Hà
Tim chung thủy nương mình trong lòng đá
Nhẫn hôn phối mở trọn vòng xa lạ
Lá thư tình mang khúc hát ái ân
Nỗi bẽ bàng rưng rức châu thân
Giọt lệ đắng nở muôn hoa vĩnh biệt
Em đã chết bên suối tình thơ mộng
Trăm nụ hôn gió chở về rừng
Làn tóc thơm rối theo mây chiều mùa hạ
Trăm nghìn chữ nhớ vào xây đáy mồ